Nhiều lý giải và quan sát được đưa ra ủng hộ kết quả này: Những người vận động nhiều, chăm chỉ, chính là do làm quá nhiều việc nên thường tự mắc vào vòng xoáy ngày qua ngày - thức giấc, làm việc liên tục, đi ngủ cho qua ngày tiếp theo - họ không còn thời gian để suy nghĩ, cải thiện. Trong khi với những người lười biếng, họ phải thu thập thông tin để tìm ra cách phải làm càng ít càng tốt.
Thậm chí có khẳng định rằng chính người lười đã giải cứu thế giới, bởi hầu hết những phát minh đều được sinh ra để thỏa mãn sự lười của con người, bằng cách giúp ta tiết kiệm thời gian và sức lực. Từ chiếc xe đạp được tạo ra giúp ta không phải đi bộ, rồi xe máy để không phải đạp, ô tô để đi được nhanh hơn, máy giặt, máy rửa bát, máy hút bụi… chẳng phải cũng đều như vậy?
Bên cạnh đó, cũng có những nghiên cứu khác, theo hướng khác nhưng cũng bênh vực người lười, là các nhà khoa học cho rằng một số người có thể bị ảnh hưởng bởi một dạng đột biến gene khiến cơ thể trở nên cực kì lười, mang tên SLC35D3, có thể tạo ra protein tác động kìm hãm đến hệ thống sản sinh dopamine. Ở người, tỉ lệ mắc gene này chỉ là 0,5% nhưng cũng có nghĩa hàng triệu người trên Trái đất đang mắc phải bệnh lười.
Tất nhiên kết quả những lý giải này đều chỉ có tính tham khảo, nghiên cứu cũng mới chỉ được thực hiện trên chuột hoặc dựa vào nhóm nhỏ nên không thể dùng bao quát cho toàn bộ mọi người. Không phải ai lười cũng giỏi, ai chăm cũng dốt, và lười vận động chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe chứ chẳng phải điều gì quá đáng tự hào... nhưng từ những thông tin được biết, ta thấy rõ là ai cũng cần đủ lười biếng để biết đặt ra câu hỏi, tìm câu trả lời, sao cho có thể làm ít lại và được nghỉ ngơi, vui chơi nhiều hơn!
Tổng hợp
from Afamily - Đời sống - RSS Feed http://ift.tt/2fhtFkp
via ford ranger
0 nhận xét:
Đăng nhận xét